Tin nhắn không hồi âm


Nhớ nhớ nhớ ....., đã tự nhủ rằng phải quên em, nhưng trong anh lại cứ vang lên một giọng nói phải giữ em lại bên anh. Mỗi lần thấy nhớ em anh lại cầm chiếc điện thoại lên để viết vài dòng gửi em, dù anh biết sẽ chẳng nhận được hồi âm, nhưng anh vẫn cứ gửi để có được cảm giác em luôn bên cạnh anh. Đôi lần anh tự nói với mình đây sẽ là tin cuối cùng và anh sẽ để em ngủ mãi trong tim anh. Nhưng rồi lại một tin cuối cùng, một tin cuối cùng nữa, mang theo những dòng tin đó là những niềm nhớ trong anh. Bạn bè anh đã nhiều lần khuyên anh, một là nói với em rằng "anh yêu em", hai là hãy từ bỏ em đi. Thật sự thì anh rất muốn chạy đến bên em, ôm em thật chặt vào lòng và nói "anh yêu em, hãy ở bên anh mãi em nhé", nhưng anh biết với hoàn cảnh hiện tại của anh thì anh không mang lại cho em một cuộc sống sung túc, anh không thể bảo vệ em trước những khó khăn của cuộc sống mưu sinh, anh chỉ có thể cho em một tình yêu. Nhưng một túp lều tranh đâu thể chứa nổi hai trái tim vàng đâu phải không em. Vì thế nên anh luôn phải kèm nén mình lại, tự vẽ nên một lằng ranh giới để ngăn trái tim mình lại, và chỉ cho phép nó dõi theo em mỗi ngày mà thôi.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến