Tâm trạng người ra đi

Tối nay, ngày 14 tháng 10 năm 2011,  mình lại tụ tập với mấy đứa bạn đại học đi cafe  và hàng huyên tâm sự, hình như cũng hơn 2 tháng rồi không đi cafe với tụi nó nhỉ. Vẫn là những đề tài cũ rích thường đem ra tám với nhau trong những lần cafe, vẫn cái quán quên thuộc. Nhưng thật lại biển Nha Trang hôm nay có gì đó khác mọi lần, dù mình đã nhìn ngắm gần hai chục năm này rồi, nó bỗng trở nên mới, sáng rực, có thể là do tâm trạng của mình không nhỉ. Tâm trạng của người quyết tâm bỏ lại cuộc sự bình yên để bước vào chuyến phiêu lưu lớn nhất trong đời để đi tìm lý tưởng sống cho mình. Tuy có một chút lo sợ, sợ cái cảnh xa gia đình, sợ cái cảnh phải sống trong một thành phố xa lạ, sợ cảnh cô đơn không nơi bám víu khi gặp khó khăn, sợ cảnh thiếu thôn tiền bạc ở một nơi lạ lẫm,... những nỗi sợ dường như đang làm giảm quyết tâm thay đổi bản thân của mình. Hơn hai mươi qua, mình đã là một người nhút nhát luôn lo sợ về mọi thứ, luôn im lặng trước mọi việc, luôn trốn chạy khi gặp khó khăn, luôn tự xích mình bằng những sợi xích vô hình mà vô cùng chắc chắn. Và giờ đây mình muốn thay đổi, thay đổi mọi thứ từ trong ra ngoài, mình muốn trở thành một con người khác, một người có thể bảo vệ và chăm sóc những người mình yêu thương nhất. Mình muốn trở thành một bờ vững chắc cho những người mình yêu thương khi họ cần đến chứ không phải là một người chỉ biết ngồi đó và cảm thấy bất lực mà không biết làm gì khi những người mình yêu thương phải rơi lệ." LONG ƠI HÃY CỐ LÊN!!! HÃY LUÔN TIẾN VỀ PHÍA TRƯỚC DÙ CÓ GẶP KHÓ KHĂN BAO NHIÊU ĐI NỮA, VÌ PHẦN THƯỞNG CUỐI NHỮNG CON ĐƯỜNG CHÔNG GAI THƯỜNG RẤT NGỌT NGÀO "

Nhận xét

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến